
Tin tức
Tranh cãi quyền mua nguyên liệu (17/5)
17/05/2013 - 19 Lượt xem
Doanh nghiệp FDI kêu bị phân biệt đối xử
Theo Thông tư 08/2013/TT-BCT quy định chi tiết về hoạt động mua bán hàng hóa và các hoạt động liên quan trực tiếp đến mua bán hàng hóa của doanh nghiệp FDI tại Việt Nam, doanh nghiệp FDI đã được cấp phép quyền xuất khẩu chỉ được trực tiếp mua hàng hóa của thương nhân Việt Nam có đăng ký kinh doanh hoặc có quyền nhập khẩu, quyền phân phối hàng hóa đó để xuất khẩu; không được tổ chức mạng lưới mua gom hàng hóa tại Việt Nam để xuất khẩu, bao gồm việc mở địa điểm để mua gom hàng hóa xuất khẩu, trừ trường hợp pháp luật Việt Nam hoặc điều ước quốc tế mà Việt Nam là thành viên có quy định khác.
Phản ứng với quy định này, một số doanh nghiệp FDI cho rằng Thông tư 08 đã tạo ra sự bất bình đẳng và phân biệt đối xử. “Chúng tôi đã được cấp phép đầu tư, hoạt động trong lĩnh vực mà pháp luật Việt Nam cho phép. Nhưng Thông tư 08 lại hạn chế chức năng hoạt động của chúng tôi, gây ảnh hưởng xấu đến hoạt động sản xuất kinh doanh”, giám đốc một doanh nghiệp xuất khẩu có vốn đầu tư nước ngoài trong lĩnh vực thủy sản cho hay. Nếu thông tư này có hiệu lực trong thời gian tới, công ty ông có nguy cơ phá sản vì không mua được nguyên liệu thủy sản để chế biến xuất khẩu.
Về lâu dài, cái gốc của vấn đề là phải để cho thị trường nguyên liệu nông sản tự vận hành. Nhà nước chỉ đóng vai trò khuyến khích, định hướng và hỗ trợ doanh nghiệp trong việc đầu tư lại cho ngành nông nghiệp trên cơ sở hài hòa lợi ích giữa doanh nghiệp trong nước, doanh nghiệp FDI và nông dân. |
“Thông tư này, nếu làm không khéo, sẽ tạo nên độc quyền bán cho các doanh nghiệp trong nước. Bởi nếu không mua nguyên liệu trong nước, chúng tôi không còn nguồn nào khác để mua. Chưa kể chi phí nguyên liệu có thể bị đẩy lên cao vì doanh nghiệp trong nước độc quyền bán”, vị giám đốc công ty xuất khẩu nói trên phân tích. Chưa kể, trong thời buổi kinh doanh khó khăn như hiện nay, việc chủ động nguồn nguyên liệu đầu vào cho sản xuất vẫn được các doanh nghiệp đặt lên hàng đầu. Với nhiều doanh nghiệp FDI đã đầu tư hệ thống mua nguyên liệu, khoản đầu tư sẽ không còn tác dụng một khi Thông tư 08 có hiệu lực.
Một khó khăn khác cho các doanh nghiệp FDI là bị phụ thuộc vào các doanh nghiệp trong nước về nguồn cung nguyên liệu, nhất là khi xảy ra tình trạng khan hiếm nguyên liệu. Hiện nay, đa phần các doanh nghiệp trong nước mua nguyên liệu nông sản đều có chức năng xuất khẩu.
Ngoài những bất cập nêu trên, theo nhiều doanh nghiệp, Thông tư 08 còn đi ngược lại nguyên tắc thị trường, tạo ra sự độc quyền mua nguyên liệu nông sản cho doanh nghiệp trong nước. Nếu điều này xảy ra, nông dân có thể bị ép giá và không bán được sản phẩm theo giá thị trường.
Chuyên gia lại bảo là hợp lý...
Theo nhiều chuyên gia trong lĩnh vực thương mại, Thông tư 08 ra đời nhằm chấn chỉnh lại hoạt động tranh mua tranh bán nguyên liệu gây bất ổn cho thị trường trong nước thời gian qua là kịp thời và hợp lý.
Theo ông Nguyễn Đình Bích, chuyên gia thương mại của Vụ Nghiên cứu Thương mại, Bộ Công Thương, việc tranh mua tranh bán nguyên liệu nông sản của các doanh nghiệp FDI và các thương nhân nước ngoài vào Việt Nam đã ảnh hưởng đến quy hoạch các vùng nguyên liệu và công nghiệp chế biến. Việc tranh mua đã đẩy giá các loại nông sản lên mức cao, ảnh hưởng mặt bằng giá tiêu dùng trong nước, giá thu mua nguyên liệu của các doanh nghiệp chế biến.
Ngoài ra, việc các doanh nghiệp, thương nhân nước ngoài mua nông sản ồ ạt, không phân biệt chất lượng, kích cỡ, chủng loại cũng làm ảnh hướng xấu đến hàng nông sản xuất khẩu của Việt Nam ra nước ngoài trong bối cảnh cạnh tranh gay gắt hiện nay. Thời gian qua, nhiều thương nhân nước ngoài đã vào Việt Nam thuê đất trồng lúa, trái cây và nhiều loại nông sản khác... và cổ xúy nông dân mở rộng diện tích. Thế nhưng khi nhu cầu thị trường đã cạn, họ ngay lập tức “dứt áo ra đi” và hậu quả là nông dân phải gánh. “Vì vậy, nếu không có chế tài đủ mạnh, thương nhân nước ngoài sẽ thâu tóm toàn bộ hệ thống sản xuất của Việt Nam”, ông Bích cho hay.
Bình luận về Thông tư 08 vừa ban hành, ông Nguyễn Viết Vinh, Tổng thư ký Hiệp hội Cà phê Ca cao Việt Nam (Vicofa), cũng cho rằng so với nước ngoài, pháp luật Việt Nam quy định về hoạt động này thông thoáng hơn nhiều. Cụ thể, trong ngành cà phê, Chính phủ Indonesia quy định khá chặt chẽ về việc mua nguyên liệu của các doanh nghiệp FDI hoạt động ở quốc gia này. Ngoài giới hạn chức năng hoạt động của các doanh nghiệp xuất khẩu cà phê, doanh nghiệp FDI muốn mua nguyên liệu từ nông dân phải có giấy phép của chính quyền địa phương giới thiệu. Doanh nghiệp phải chứng minh công ty đã đầu tư vùng nguyên liệu, thực hành sản xuất cà phê tốt mới được cơ quan có thẩm quyền cấp giấy chứng nhận mua nguyên liệu. Nếu trong ba năm, các doanh nghiệp FDI không đầu tư được vùng nguyên liệu và không có sản phẩm xuất khẩu, giấy phép thu mua sẽ bị thu hồi.
Nếu doanh nghiệp FDI không được phép tổ chức mua nguyên liệu nông sản, liệu nông dân có bị ép giá? Theo ông Vinh, vấn đề này phải được nhìn nhận trên nhiều khía cạnh khác nhau. Doanh nghiệp FDI không nên viện cớ vì lợi ích của nông dân để thao túng thị trường nguyên liệu nông sản trong nước. Không thể phủ nhận thực trạng nhiều doanh nghiệp FDI hoạt động ở Việt Nam vẫn theo kiểu “ăn xổi ở thì”, không đầu tư vào vùng nguyên liệu, không có chiến lược dài hạn để việc phát triển vùng nguyên liệu trong nước, dù trong giấp phép đầu tư của họ có quy định rõ chức năng này. Trong khi đó, các doanh nghiệp nội địa phải đầu tư cho vùng nguyên liệu, hỗ trợ cho nông dân từ con giống đến vật tư nông nghiệp, nhưng khi đến vụ thu hoạch, nông dân lại bán cho doanh nghiệp FDI với giá cao hơn. “Doanh nghiệp FDI mua giá cao vì họ không bỏ chi phí đầu tư cho vùng nguyên liệu”, ông Vinh dẫn chứng. Thực tế trong ngành cà phê, nhiều doanh nghiệp FDI vẫn mua nguyên liệu xuất thô để kiếm lợi nhuận nhanh mà không đầu tư cho vùng nguyên liệu.
Một chuyên gia thương mại khác cũng cho rằng khó có thể đòi hỏi sự công bằng trong việc mua nguyên liệu nông sản giữa doanh nghiệp trong nước và doanh nghiệp đầu tư nước ngoài ở Việt Nam. Nhiều năm qua, các doanh nghiệp FDI luôn kêu gọi đối xử thương mại công bằng, nhưng thực tế họ luôn được ưu đãi về thuế (để thu hút đầu tư), lại còn được vay vốn ngoại tệ từ công ty mẹ ở nước ngoài với mức lãi suất thấp. Đó là chưa kể hiện tượng chuyển giá để trốn thuế. “Với nguồn lực và lợi thế trên, các doanh nghiệp FDI có quá nhiều lợi thế so với cộng đồng doanh nghiệp trong nước vốn đang gặp khó khăn”, vị chuyên gia nói trên phân tích.
Và ông cũng cho rằng, về lâu dài, cái gốc của vấn đề là phải để cho thị trường nguyên liệu nông sản tự vận hành. Nhà nước chỉ đóng vai trò khuyến khích, định hướng và hỗ trợ doanh nghiệp trong việc đầu tư lại cho ngành nông nghiệp trên cơ sở hài hòa lợi ích giữa doanh nghiệp trong nước, doanh nghiệp FDI và nông dân. Quan trọng hơn, doanh nghiệp trong nước buộc phải nâng cao năng lực cạnh tranh, gắn kết và chia sẻ lợi ích với nông dân. Khi làm được điều này, “bài toán tranh mua, tranh bán” mới được giải quyết.
Nguồn: TBKTSG
