
Tin tức
Bức tranh ngân sách (27/01)
27/01/2016 - 24 Lượt xem
Tuy nhiên những khó khăn về ngân sách nổi lên trong năm 2015 của Việt Nam chưa hề được giải quyết tận gốc và trong ngắn hạn thì ngân sách vẫn còn đối mặt với rất nhiều khó khăn do một số nguồn thu chính bị suy giảm nghiêm trọng. Trong khi đó, gánh nặng chi ngân sách vẫn còn quá lớn và chúng ta vẫn chưa thấy triển vọng lạc quan cho vấn đề này. Bài này sẽ khái lược về bức tranh ngân sách của Việt Nam năm 2015 và đánh giá triển vọng năm 2016.
Khái lược bức tranh ngân sách 2015
Thu ngân sách cải thiện nhưng lộ rõ những bất cập và sự xói mòn nhanh của cơ sở thuế
Tính đến 15-12-2015, tổng thu ngân sách nhà nước ước đạt 884.800 tỉ đồng, bằng 97,1% dự toán và bằng 95,4% so với số ước tính trước đó của Bộ Tài chính báo cáo Quốc hội trong kỳ họp vào nửa cuối tháng 10-2015. Tất nhiên, đây mới chỉ là số sơ bộ trong khi số thực tế có thể cao hơn do khuynh hướng người nộp thuế thường lựa chọn thời điểm cuối năm để nộp. Mặc dù vậy, điều này không làm cho bức tranh ngân sách trở nên khác biệt.
Trong cơ cấu thu ngân sách, thu nội địa ước đạt 657.000 tỉ đồng, vượt 2,9% dự toán. Có nhiều khoản thu vượt dự toán, trong đó đáng chú ý là thuế bảo vệ môi trường (vượt dự toán trên 186%), thuế sử dụng đất nông nghiệp (155%), các khoản thu về nhà và đất đai (145%). Mặc dù có mức tăng cao nhưng do tỷ trọng các nguồn thu này không nhiều nên mức độ đóng góp vào tăng trưởng nguồn thu chung là không lớn, chưa kể một số nguồn thu mang tính lũy thoái như thuế sử dụng đất nông nghiệp lại có mức tăng trưởng cao thể hiện sự bất cập lớn.
Trong khi đó, nguồn thu từ dầu thô chỉ đạt 62.400 tỉ đồng, chỉ bằng 67,1% dự toán. Mặc dù Việt Nam đã tích cực tăng sản lượng khai thác nhưng vẫn không bù đắp được cho mức giảm sâu về giá khiến cho nguồn thu từ dầu thô vẫn đóng góp rất hạn chế, chỉ tương đương 7% ngân sách năm 2015, rất thấp so với thời hoàng kim khoảng 20% trước đây, trở thành một nguồn thu bấp bênh và rất thiếu bền vững.
Một báo cáo của PVN cho thấy năm 2015 tập đoàn này đã khai thác đạt mức kỷ lục 29,2 triệu tấn dầu khí, trong đó, dầu thô đạt trên 18 triệu tấn và khí đạt trên 10,6 tỉ mét khối. Trong khi đó, giá dầu thô bình quân năm 2015 đã giảm xuống thấp chỉ còn 40 đô la Mỹ/thùng, thấp hơn nhiều so với giá dự toán 98 đô la Mỹ/thùng. Đây là một nghịch lý, bởi nếu tính theo bài toán kinh tế thì khi giá dầu giảm lẽ ra PVN phải cắt giảm sản lượng, nhưng thực tế do chịu áp lực phải nộp ngân sách nên lựa chọn bất lợi cho PVN là tăng sản lượng khai thác để bù vào.
Không chỉ dầu thô, thu từ hoạt động ngoại thương cũng không mấy triển vọng, ước đạt 160.000 tỉ đồng, bằng 91,4% dự toán. Điều này cho thấy cơ sở thuế ngoại thương đang ngày càng suy giảm một cách nhanh chóng trước bối cảnh hội nhập ngày càng sâu rộng của Việt Nam.
Gánh nặng bội chi quá lớn và vấn đề kỷ luật ngân sách lỏng lẻo
Hơn 1 triệu tỉ đồng ngân sách, chưa bao gồm chi trả nợ gốc, đã được chi tiêu trong năm 2015. Con số này chiếm xấp xỉ hơn một phần tư tổng sản lượng cuối cùng mà nền kinh tế sản xuất ra trong năm. Mức chi tiêu này là quá cao so với các nước trong khu vực cũng như nhiều nước đang phát triển khác.
Điều đáng nói là, so với nhiều nước có tỷ lệ chi tiêu ngân sách cao hơn Việt Nam nhưng nguồn thu ngân sách của họ dồi dào hơn, ngay cả những nước có tỷ lệ chi ngân sách thấp hơn thì nguồn thu xét về mặt tỷ lệ vẫn dồi dào hơn Việt Nam. Nói khác đi là Việt Nam đang có hiện tượng “vung tay quá trán” trong chi tiêu ngân sách. Tình trạng này đang nổi lên một cách rõ nét ở cấp ngân sách địa phương - nơi được phân cấp một nửa ngân sách quốc gia nhưng tính kỷ cương, kỷ luật tài khóa hết sức lỏng lẻo và có nhiều bất cập.
Xét theo cơ cấu chi tiêu, tỷ lệ chi thường xuyên đã lên đến 80% tổng chi ngân sách, phần còn lại chưa tới 20% dành cho đầu tư phát triển (chưa kể chi trả nợ). Một cấu trúc ngân sách thiên về “tiêu dùng” hơn “đầu tư” như vậy là hết sức rủi ro.
Xét về giá trị tuyệt đối, số chi dự toán được Quốc hội phê duyệt là 767.000 tỉ đồng nhưng số ước thực hiện đã vượt 112.000 tỉ đồng, lên mức 879.000 tỉ đồng, tức vượt 15% dự toán. Trong khi đó, chi cho đầu tư phát triển ước thực hiện năm 2015 là 203.000 tỉ đồng, vượt 4,2% dự toán. Tổng chi ngân sách cho hai khoản này đã lên đến gần 1,1 triệu tỉ đồng, vượt xa so với tổng số thu cân đối ngân sách nhà nước và các khoản thu viện trợ theo báo cáo của Bộ Tài chính là 927.500 tỉ đồng.
Như vậy ngân sách đã bị mất cân đối cơ bản (primary imbalance) là 154.500 tỉ đồng, tương đương 3,45% GDP. Lưu ý rằng, con số này vẫn chưa bao gồm khoản chi trả nợ và viện trợ dự kiến trong năm 2015 là 150.000 tỉ đồng. Điều này có nghĩa là nếu cộng gộp cả phần chi trả nợ này thì tổng thâm hụt ngân sách sẽ lên đến 304.500 tỉ đồng, chưa kể chi dự phòng và một số khoản chi khác. Sau khi điều chỉnh, thâm hụt ngân sách theo ước tính của năm 2015 có thể sẽ lên đến 6,8% GDP chứ không phải 5% GDP mà Quốc hội dự toán và càng không phải 3,45% GDP thâm hụt cơ bản.
Hơn nữa, theo kế hoạch vay và trả nợ của Chính phủ thì trong năm 2015, Chính phủ sẽ vay khoảng 436.000 tỉ đồng, trong đó ngoài 226.000 tỉ đồng dùng để bù đắp bội chi ngân sách trong dự toán thì còn 125.000 tỉ đồng để đảo nợ và 85.000 tỉ đồng để tài trợ cho các chương trình đầu tư trái phiếu của Chính phủ. Như vậy, nếu tính cả các khoản vay để tài trợ ngoài ngân sách - mà lẽ ra chúng có thể được đưa vào cân đối trong ngân sách - thì mức bội chi ngân sách thực tế thậm chí còn cao hơn.
Triển vọng ngân sách 2016
Dự toán ngân sách 2016 của Chính phủ cho thấy có sự dè dặt trong việc huy động nguồn thu cũng như việc thực hiện kế hoạch chi tiêu ngân sách nhà nước ngay cả trong bối cảnh nền kinh tế đang ấm dần lên. Theo đó, tổng thu ngân sách dự toán cho năm 2016 là khoảng hơn 1 triệu tỉ đồng, tăng 11% so với dự toán và 14% ước thực hiện của năm 2015. Đây là lần đầu tiên thu ngân sách của Việt Nam vượt con số 1 triệu tỉ đồng, tương đương 20% GDP dự báo của năm 2016.
Nguồn thu từ dầu thô sẽ không còn dồi dào như trước nếu như không muốn nói còn khó khăn hơn khi giá dầu dự báo sẽ chỉ xoay quanh từ 30-35 đô la Mỹ/thùng (một số dự báo bi quan có thể xuống dưới 20 đô la/thùng). Chính vì vậy, việc dự toán nguồn thu từ dầu thô chỉ 54.500 tỉ đồng (chiếm 5,4% ngân sách), thấp hơn mức thu năm 2015 và chỉ bằng 60% mức dự toán năm 2015 là tương đối hợp lý.
Tương tự, thu từ xuất nhập khẩu cũng khó cải thiện khi rất nhiều dòng thuế nhập khẩu phải cắt giảm ngay cả khi kim ngạch thương mại của Việt Nam dự báo vẫn tiếp tục tăng trưởng trên hai con số. Do đó, việc dự toán nguồn thu xuất nhập khẩu giảm nhẹ hoặc tương đương năm 2015 là phù hợp. Tuy nhiên, việc dự toán thu nội địa lên đến 785.000 tỉ đồng, tăng đến 23% so với dự toán và 20% so với thực hiện năm 2015 vừa là một dấu hiệu tích cực nhưng cũng đồng thời báo trước những khó khăn cho cộng đồng doanh nghiệp và nền kinh tế.
Một mặt, thu nội địa tăng cho thấy cơ sở thuế nội địa đang được cải thiện - là một chỉ báo tích cực về tăng trưởng kinh tế, song điều này cũng có thể là do thuế suất hiệu dụng của nền kinh tế sẽ tăng lên đi cùng với các cải cách thuế khóa trong nước nhằm bù lại nguồn thu bị giảm đi từ dầu thô và do cam kết hội nhập kinh tế.
Trong khi đó, chi ngân sách vẫn tiếp tục được dự toán ở mức khá cao, trên 1,27 triệu tỉ đồng, tăng 11% so với dự toán nhưng vượt đến 16% so với thực hiện 2015. Điều tích cực là Chính phủ đã chủ động tăng tỷ trọng chi đầu tư phát triển từ 20% năm 2015 lên xấp xỉ 24% năm 2016, đồng thời giảm tỷ trọng chi thường xuyên từ 80% xuống còn 76% trong tổng chi cân đối ngân sách (chưa bao gồm chi trả nợ). Khoản chi trả nợ và viện trợ cũng tương đương năm 2015, tức 155.100 tỉ đồng, song đây vẫn là mức khá cao trong điều kiện cân đối ngân sách hiện nay. Một điểm tích cực khác là Chính phủ còn dành một phần ngân sách khoảng 13.055 tỉ đồng, tăng so với mức 10.000 tỉ đồng năm 2015, để cải cách tiền lương và tinh giản biên chế.
Như vậy, bội chi ngân sách năm nay theo dự toán là 4,95% GDP, giảm 0,05 điểm phần trăm so với dự toán 2015, tương đương 254.000 tỉ đồng. Dù mức giảm không nhiều nhưng rõ ràng đây là một nỗ lực lớn của chính phủ nhằm cắt giảm thâm hụt ngân sách và duy trì nợ công ở mức bền vững.
Tuy nhiên, trục trặc muôn thuở của ngân sách Việt Nam chính là tính kỷ luật và minh bạch rất kém. Chẳng hạn, nếu thâm hụt 254.000 tỉ đồng thì lẽ ra Chính phủ chỉ được phép vay thêm bằng con số này để bù đắp, song thực tế vẫn còn rất nhiều khoản vay để đầu tư được bỏ ra ngoài ngân sách mà nếu tính gộp cả vào thì thâm hụt ngân sách đương nhiên sẽ tăng lên. Chẳng hạn theo kế hoạch vay và trả nợ 2016, Chính phủ dự kiến sẽ huy động thêm 409.000 tỉ đồng, trong đó 254.000 tỉ để bù thâm hụt ngân sách (trong đó đã bao gồm phần chi trả nợ) nhưng lại dành thêm 95.000 tỉ đồng để đảo nợ ngoài ngân sách, phần còn lại 60.000 tỉ để tài trợ cho các chương trình đầu tư trái phiếu chính phủ.
Đây chính là điển hình cho tính kỷ luật lỏng lẻo và minh bạch kém của ngân sách Việt Nam. Điều này hàm ý rằng, những cải cách ngân sách trong năm 2016 mà Việt Nam nên tập trung thực hiện là tăng cường tính kỷ luật ngân sách, thúc đẩy minh bạch hóa cùng với trách nhiệm giải trình độc lập của các cơ quan, đơn vị sử dụng ngân sách nhà nước.
Nguồn: TBKTSG
